Cũ kĩ và hỏng hóc

28/08/2010 § 2 bình luận

Em vẫn ở đây phải không?

nếu cơ thể này là một cỗ máy

thì bây giờ nó bị bỏ quên trong góc nhà kho, ở một nơi hoang vắng không bóng người

« Read the rest of this entry »

Nhật kí, đêm mưa.

21/06/2010 § 2 bình luận

blue.

Đừng ai đọc những dòng này, được không…

Tôi chỉ muốn viết nó cho riêng mình.

« Read the rest of this entry »

T or F?

05/12/2009 § 11 bình luận

Hôm nay mình nghĩ rất nhiều về đúng-sai.

Có nhiều điều mình đã làm, đã khóc vì nó nhưng chưa bao giờ cảm thấy hối hận.

Có nhiều điều người khác dành cho mình, họ khóc vì mình nhưng chưa bao giờ mình cảm thấy day dứt.

Có nhiều người nói rằng mình thay đổi. Cái này thì mình nghe cũng nhiều rồi, cũng bớt suy nghĩ vì nó như trước rồi. Mình trước giờ vẫn cứ là mình đấy thôi.

Chẳng nói gì, chỉ nói là thái độ của nó, tính cách của nó chẳng đáng để anh phải nhún nhường, em chẳng biết nó có xem anh ra cái đéo gì nữa không“, một anh bạn của bạn trai mình nói về mình như thế.

Chị Hà dạo này nói năng kinh thế!“. Câu này của em Yến, nó trước giờ vẫn luôn thẳng thắn với mình.

Ấy vậy mà buồn cười quá, trên blog, diễn đàn và những người-không-thân, họ vẫn thường cho rằng mình là cô gái ngoan, cô gái hiền, cô gái trầm lặng.

Lúc chiều mình đi mua bột mì. Đơn giản vì mình muốn rán bánh cho ông anh họ, anh ấy đang rất buồn. Quan tâm chăm sóc người khác không phải là điều mình làm tốt, nhưng hôm nay thấy vui vui vì mình rán bánh rất ngon :P. Những buổi chiều thứ 7 mình thích nghe Top 40 của Xone Fm. Chiều nay anh Nguyên Khang có đọc một bức thư tâm sự của một cô gái Hà Nội. Mình cũng chẳng có cảm xúc gì lắm, thế mà cuối thư bỗng thấy buốt nhói trong tim…

Mình ghét tháng 12. Mình ghét mùa đông. Mình ghét những người đã làm mình tổn thương… Mình đã nghĩ rằng sẽ k bao giờ tha thứ cho họ. Rồi thời gian qua đi, mình bỗng hiền ngoan và lặng lẽ, mình không căm ghét những điều đó nữa, chỉ thấy mình không sai,… Đến bây giờ mình biết mình vẫn vậy, vẫn cố chấp đến đáng ghét,… Có những điều họ đã dành cho mình, họ đã yêu thương mình biết bao…

Nhưng rồi họ bỏ rơi mình…

Mình không bao giờ quên được

Không bao giờ mình có thể nghĩ về những tháng ngày ấy như một phần kí ức diệu kì như mọi người vẫn nghĩ

Chỉ thấy mình đã thật tội nghiệp 🙂

...Hà à, mày được gì hả mày, khi mày đã sống như mày vẫn muốn, khi mày đã có những gì mày muốn… Rốt cuộc thì mày vẫn chỉ có bản thân mày thôi phải không…

Mày luôn nghĩ rằng mày cô đơn. Sự thật thì mày không cô đơn.

Mày thường an ủi bản thân rằng mày hạnh phúc. Sự thật thì mày không hạnh phúc.

•••

Quá khứ: đừng quên, hãy ghi nhớ để hiểu rằng mày xứng đáng hạnh phúc hơn!

Tương lai: đừng nghĩ quá nhiều, mày có cả một cuộc đời đang chờ.

Hiện tại: đã lâu rồi mày không ngủ thật sâu thật ngon đúng không?

Bạn bè: có những người đã thực sự không còn là bạn thân nữa…

Tình yêu: em đúng là đứa đáng ghét phải không anh?

Sự nghiệp: đừng dừng chân..!!!

Mà thôi, ent này lảm nhảm toàn điều vớ vẩn, chẳng biết mình đã viết cái gì nữa. Đang nghe My bloody Valentine của Tata Young, những lúc thế này mình thích mở dance thật to.

Như những người đi trên sa mạc, họ có quá nhiều ảo tưởng về một ốc đảo,……………………..

Hà Jung <5.12.09>

https://hajung.wordpress.com/2009/12/05/t-or-f/

Yours girl

24/10/2009 § 2 bình luận

8326_104247786254877_100000089687086_120539_2702309_n

8735_103715026308153_100000089687086_108135_4150704_n

8326_104247766254879_100000089687086_120533_1644499_n

8326_104247772921545_100000089687086_120535_7865220_n

8326_104247789588210_100000089687086_120540_3287116_n

8326_104247756254880_100000089687086_120530_6555824_n

8326_104247782921544_100000089687086_120538_6698508_n

sad smile

sad colours

HaJung[October 2009]

Where Am I?

You are currently browsing entries tagged with sad-smile at Hà Jung | She's gone forever.